Buổi sáng bình mình đem lại cho mọi người một niềm phấn khởi. Nó là tia sáng của hy vọng và một sự bắt đầu mới. Tia ánh ấy soi chiếu qua màn cửa sổ phòng nơi Kỳ và Quyên ái ân trong hoan lạc. Kỳ chợt thức giấc nhìn chung quanh chàng, căn phòng lộ vẻ trang nhã và lịch sự của khách sạn quý phái.
Nó thật khác xa với vẻ mờ huyền ảo khêu gợi đêm qua. Nhưng Kỳ lại nghĩ, có phải chăng căn phòng quyến rũ hay là sự khiêu gợi của người con gái đã ân ái với chàng đêm qua đã làm chàng say mê? Nhìn kế bên mình, Quyên đang nằm trong vòng tay mình và nàng vẫn đắm chìm trong mộng đẹp. Quyên thật mĩ miều, vẻ đẹp băng khanh ngọc khiết của nàng đã làm cho bao chàng trai say đắm. Trên khuôn mặt Quyên, Kỳ cảm nhận được vẻ dịu dàng thuần khiết của một thiếu nữ xuân thì.
Kỳ hôn nhẹ lên trán Quyên rồi bước xuống giường vào phòng tắm. Làn nước mát lạnh chảy xuống người Kỳ bao bọc lấy chàng làm chàng tỉnh táo lại. Sức khỏe chàng sau một giấc ngủ đã phục hồi nhanh chóng và sinh lực chàng đầy ấp hơn bao giờ hết. Tắm xong, Kỳ bước xuống phòng ăn đặt thức ăn buổi sáng cho cả bọn. Khi Kỳ về phòng, thì Quyên đã tỉnh dậy. Nàng mặc một chiếc sơ-mi trắng mỏng dính, mỏng đến nổi Kỳ có thể thấy chiếc áo lót bên trong và chiếc quần lót hồng nhạt che lấp đi phần âm hộ. Quyên đang tập những động tác thể dục gần cửa sổ. Những ánh sáng bang mai soi rọi da thịt trắng và mịn như nhung của nàng khiến những động tác nàng thêm phần sinh động. Cơ thể Phương Quyên cân đối và mảnh khảnh nên khi tập tới những động tác xoay mình hoặc ưỡn người thì không kém gì những vũ công chuyên nghiệp.
Kỳ đặt khay đồ ăn xuống bàn và mời gọi Quyên:
- Quyên ăn sáng nhé!
Quyên vặn người vài lần cuối cùng và ngồi xuống bàn ăn vừa nói:
- Ủa sao không gọi Khang và Hoa qua ăn chung luôn?
- Ừ anh có gõ cửa nhưng mà hai người đó chẳng thèm trả lời nên anh đã để giấy ngoài cửa nói nếu đói bụng thì cứ gọi xuống nhà bưng thức ăn lên. Thôi, Quyên ăn cho nóng đi kẻo nguội!
Buổi ăn thân mật diễn ra và hai người luôn tươi cười nói chuyện. Họ kể cho nhau nghe những chuyện vui trong cuộc sống và những sở thích, công việc hằng ngày của họ. Càng trò chuyện, Kỳ nhận ra Quyên không những đẹp mà nàng còn là một cô gái khéo ăn nói và duyên dáng, lịch thiệp. Kỳ hiếu kỳ rất muốn biết nguyên nhân sao nàng lại trở thành cô gái làng chơi nhưng chàng lại không dám hỏi vì sợ mích lòng phá hỏng bữa ăn sáng tuyệt vời này. Quyên dường như cũng nhận thấy điều đó nên nàng cũng cố lờ qua và tránh nói đến những chuyện không êm tai ấy.
Đang ăn nửa chừng thì có tiếng gõ cửa. Khang và Hoa bước vào, họ nhìn phờ phạc nhưng sự thõa mãn đã lộ đầy trên nét mặt. Thằng Khang mặt mày hơi tái, có lẽ vì chơi quá độ đây, Kỳ nghĩ, nó cởi trần và chỉ mặt chiếc quần xà lỏn, cử chỉ thì bải hoải xuội lơ. Còn Hoa thì đỡ hơn, mặt nàng cũng tái nhưng là gái chuyên nghiệp nên những lần như vậy đã quen rồi. Đoán là hai đứa này mây mưa suốt đêm nên mới ra nông nổi này. Mẹ kiếp, đi chơi gái chứ có phải đi bán mạng sanh con đâu mà sao thằng này ‘cày’ dữ vậy. Kỳ nghĩ thầm, sớm muộn gì mày cũng teo cu hết đời thôi con ơi. Tuy nghĩ vậy, Kỳ vẫn tươi cười xã giao:
- Hello, sao hai người dậy trễ vậy? Sao, gọi đồ ăn chưa?
Hoa nhanh chóng trả lời thay cho Khang:
- Gọi rồi nhưng họ nói phải đợi một lát nữa họ mới bưng lên!!!
Kỳ khẽ nhíu mày nói:
- Chà, vậy chắc là lâu lắm, thôi để tôi xuống dưới bưng lên cho nó lẹ.
Tính kêu thằng Khang đi theo, nhưng nhìn mặt mày phờ phạc của nó mà Kỳ thấy thương hại. Thôi cho mày ngồi nghỉ đó con. Kỳ định đi một mình thì Hoa vội lên tiếng:
- Ơ!! Vậy để em đi theo phụ anh nhé!!!
- Ừ vậy cũng được, Kỳ vừa gật đầu và tự nghĩ biết đâu mình hỏi được tin tức của Quyên từ miệng Hoa.
Thế là cả hai xuống phòng dưới gọi đồ ăn. Trên đường đi, Kỳ cố tình nói xã giao vài ba lời cho ấm áp câu chuyện.
- À, công nhận thằng Khang vậy mà bết bác thật. Đàn ông con trai gì mà sáng dậy mà ỉu xìu như bún vậy. Chắc hôm qua nó làm ăn dữ lắm à?
Hoa đỏ ửng mặt nhưng nàng cũng cười nói:
- Đúng là chuyến này làm ăn không lời anh ơi. Cả đêm hôm, em không nhắm mắt nổi với anh ấy. Hễ nhắm mắt chút xíu là ảnh lại ‘đòi’ hoài à khiến em phải bực mình cả đêm luôn.
Kỳ cười thầm, vậy là thứ thuốc đó linh nghiệm quá. Thật ra, hôm qua, sau khi uống nửa chai thuốc đó thì Kỳ bị dị ứng nên đã ói ra. Bằng không e sáng nay chàng cũng không hơn gì thằng Khang đâu mà có khi còn nằm bại xụi nữa là khác. Cười nói chuyện một hồi thì Kỳ bắt đầu gạ chuyện:
- Ủa mà sao Kỳ thấy em và Quyên có tài và sắc nữa sao không đi kiếm việc làm ở mấy công ty mà làm?
Hoa thở dài:
- Tụi em cũng muốn lắm đấy chứ anh ơi. Có ai lại muốn đi làm nghề này đâu. Nhưng mà trời lại chẳng chiều lòng người anh ạ. Em và Quyên đứa nào cũng có khó khăn của nó!
- Vậy em kể xem, biết đâu anh giúp được phần nào thì anh giúp cho! Ba mẹ anh có mấy cái shop, nếu em muốn kiếm việc thì anh có thể giúp em được mà
Hoa lắc đầu:
- Em cảm ơn anh nhưng anh không giúp nổi tụi em đâu.
- Khó khăn cỡ nào, em nói ra coi biết đâu anh ráng giúp được cái nào hay cái đó.
Hoa trầm tư thật lâu, và cuối cùng nàng kể:
- Số em và con Quyên đen lắm anh ạ. Phần em, vào năm em mười tám, em có một thằng bạn trai. Sau một thời gian, em đã đám cưới với thằng đó. Ban đầu, hắn đối xử em rất tốt, tụi em đã dọn ra ở riêng mặc kệ phản đối của cha mẹ. Nhưng được một thời gian sau, vì túng thiếu nên chồng em bắt đầu chán nản và đâm ra tiêu cực. Mặc dù em đã khuyên hắn hãy nên tích cực làm việc thì một thời gian sau sẽ dần khấm khá hơn. Nhưng hắn đã không nghe thì thôi, lại bắt đầu sanh ra nghiện nghập và cờ bạc. Để rồi cuối cùng nợ nần chồng chất rồi bệnh hoạn liên miên. Em tính bỏ đi rồi, nhưng mỗi lần như vậy hắn lại dọa là sẽ tự tử nếu em ra đi, làm em không nỡ. Thế là em sống với hắn thêm nửa năm nửa thì bệnh nghiện của hắn càng ngày càng nặng, kết quả là chết thảm vì sốc thuốc quá liều. Em tưởng đâu vậy là mọi chuyện đã qua, nhưng không, bọn chủ nợ lại đòi đến nhà, dọa là nếu em không trả hết nợ thì bọn họ sẽ đi bêu xấu đăng báo tùm lum. Sợ làm mất mặt mũi gia đình và đang đến nước cuối cùng không đâu xoay sở nổi thì em gặp lại một người bạn cũ. Em kể cho anh ta nghe qua hoàn cảnh khó khăn của em. Nghe xong, anh ta cũng có phần thương hại cho em và khuyên em nếu muốn có tiền thì nên làm cái nghề này. Hết đường xoay xở em phải nghe theo lời anh ta. Thấm thoát vậy đã được một năm, tuy bây giờ, em đã lên chức làm kế toán và tiếp tân cho động, nhưng số nợ đâu vẫn còn đấy, không vơi đi nổi anh ạ. Hôm qua, cũng nhờ hai anh nêu giá cao nên hy vọng tháng này phần nợ sẽ nhẹ bớt gánh đi phần nào…
Nghe xong câu chuyện mà Kỳ thở dài, rồi chàng hỏi:
- Vậy, Hoa có biết sao Quyên lại làm nghề này không?
- Số con Quyên cũng không hơn gì em bao nhiêu. Thật ra, nó vốn xuất thân trong sạch. Cả gia đình nó vượt biên sang đây cách đây chục năm. Do không quen với hoàn cảnh sống mới và không quen nổi khổ cực lúc ban đầu, cha con Quyên lấy cờ bạc làm tiêu khiển. Ban đầu thì là giải trí, sau đó có lần ông ta trúng một ván to, và cơn ghiền bài bạc bắt đầu từ đó. Ông ta càng chơi càng thua, tiền bạc cứ lần lần đội nón ra đi. Con Quyên từ năm 15 tuổi đã phải bỏ học ra ngoài làm lụng để phụ giúp cho gia đình. Nhưng nợ nần càng lúc càng nặng trĩu trên vai gia đình nó, rồi cho đến một hôm, khi sòng bạc phái người đến ra lệnh sẽ tịch thu tài sản trong vòng một tháng nếu số nợ không được thanh toán. Cha Quyên bấy giờ ăn năn hối hận thì đã muộn, cả nhà nó đi vay hết đầu này tới đầu nọ vẫn không thanh toán hết nợ nần, thế là cùng đường, nó phải đi làm nghề này. Nhưng trời không biết thương hại nó hay là chế giễu nó mà ngay ngày đầu tiên đi phục vụ khách thì khách của nó lại là một tay đàn anh khá nổi tiếng trong giới giang hồ. Gã này mê tít nó và thay nó trả nợ cho gia đình nhưng bắt nó phải làm bạn gái của hắn. Vậy là được hai năm, từ sau ngày ông cha ăn năn hối hận làm lại công ăn việc làm, thì số nợ đã vơi bớt và cách đây hai tháng đã trả hết nợ nần cho hắn. Nhưng tên ấy lại không chịu buông tha cho con Quyên, và dọa nó là nếu nó rời khỏi hắn là cả nhà con Quyên sẽ gặp họa. Thế là con Quyên vẫn nằm dưới quyền quản trị của hắn.
Kỳ bàng hoàng trước những tao ngộ của Quyên. Chàng hỏi:
- Vậy cảnh sát không làm gì nổi bọn này à?
Hoa lắc đầu:
- Vô ích thôi anh ơi!! Bọn này mạnh và lộng hành lắm. Cảnh sát tuy có vài lần chụp ổ bọn nó nhưng lần nào cũng bị hụt hoặc chỉ bắt được mấy thằng tiểu tốt không à! Đã vậy, có vài lần, cảnh sát còn bị bắn chết hoặc bị thương trầm trọng nữa. Nhưng mà anh biết không, sỡ dĩ hôm qua, con Quyên chịu phục vụ là vì nó muốn kiếm tiền cho em đó. Thật ra thằng du đãng ấy lo cho nó rất chu đáo. Nó thấy anh chịu trả giá cao nên tính phụ em trả nợ. Tội nghiệp nó quá anh nhỉ.
Nói đến đó, thì họ đã bước xuống phòng ăn. Đồ ăn đã chuẩn bị sẵn sàng chỉ thiếu người bưng lên. Thế là Kỳ và Hoa phải xách lên thôi. Trên đường về phòng, cả hai đều lặng yên. Mỗi người đều mang theo suy nghĩ riêng tư của họ. Phần Kỳ, chàng thật thương xót cho hoàn cảnh Quyên. Chàng thầm cầu mong có thể chia sẻ phần nào nỗi cay đắng mà Quyên phải trải qua.
Về phòng, chàng cố dấu đi những ý nghĩ vừa qua để ăn xong bữa ăn sáng tốt đẹp ấy. Ăn xong, Khang và Hoa lại về phòng. Kỳ thầm nghĩ, tụi này coi bộ mà chơi dữ quá. Thấy trời buổi sáng đẹp, Kỳ bèn rủ Quyên:
- Quyên, trời đẹp quá, mình đi dạo biển ha?
Quyên lưỡng lự một lát rồi cũng gật đầu. Dọc theo bờ cát trắng là một màu xanh vời vợi của biển. Từng ngợn sóng cứ nhấp nhô lên xuống như những thăng trầm của đời người. Một người nam và một người nữ đang bước trên làn thảm trắng ấy. Sóng vai bước bên nhau, họ lặng yên để hưởng thụ cảnh đẹp yên lành đó. Họ, tim đập tim như hiểu rõ nổi lòng của nhau và như thầm hẹn ước được chung đôi. Kỳ nắm lấy tay Quyên, nhìn lấy nàng. Tay Quyên khẽ giật ra nhưng rồi lại dừng và tay nàng trở về chỗ cũ, hơi thở nàng hơi gấp như có phần hồi hộp. Nhìn Quyên, Kỳ thấy Quyên thật đẹp. Mái tóc thề tung bay trong gió, và vẻ mặt nửa run nửa lo thêm phần sung sướng, Quyên bấy giờ như là một cô gái mới biết yêu lần đầu. Nhìn Quyên, Kỳ nói:
- Quyên, Kỳ … Kỳ không biết nói sao … Kỳ rất muốn nói … Kỳ muốn Quyên làm bạn gái của Kỳ.
Rụt tay lại, vẻ mặt Quyên tái đi, nàng từng bước, từng bước lùi lại, vẻ mặt Quyên thay đổi nhanh chóng. Rồi, mắt nàng rưng rưng lại, giọng nàng hơi nghèn ngẹn nói:
- Anh Kỳ … xin lỗi anh … em không xứng là bạn gái anh đâu … em … em chỉ là … là gái bán …
Nói đến đó thôi thì Quyên không còn nói được nữa, nàng quay người chạy đi, nhưng Kỳ thấy được những giọt nước đã rơi trên cát vàng. Chàng vội chạy theo, rượt theo sau nàng, Kỳ ôm lấy Quyên. Hơi ấm pha lẫn với những giọt nước mắt rớt trên vai Kỳ làm Kỳ hết thẹn thùng nữa rồi. Chàng không muốn làm đau lòng người thiếu nữ này dù bất kỳ phút giây nào. Chàng trìu mến nói:
- Quyên, Quyên… Kỳ yêu Quyên … Kỳ không muốn mất Quyên đâu … Dù rằng mình mới quen nhau không lâu, dù rằng Quyên là loại người nào cũng vậy, Quyên đã cho Kỳ một niềm tin, niềm tin ở bên Quyên, chăm sóc cho Quyên. Khi Kỳ biết được hoàn cảnh bất đắc dĩ của Quyên, Kỳ đau lắm. Kỳ không phải thương hại Quyên mà là Kỳ thông cảm Quyên và Kỳ biết Quyên là người con gái tốt. Quyên, Quyên … cho anh cơ hội nhé, Quyên?
Càng nói, nước mắt Quyên càng tuôn ra. Nhưng khác với những giọt nước mắt nào khác trên thế giới, nó là giọt nước mắt tình yêu, nước mắt vui sướng, nước mắt của bao cặp tình nhân đã nhỏ xuống khi họ tìm được tình yêu chân thật. Quyên hạnh phúc quá, có được một người con trai tài giỏi như Kỳ theo đuổi mình thì Quyên không thiếu. Nhưng nếu có chàng trai, không ngại mình là gái điếm, là thân nhơ nhuốc, mà biết thông cảm mình, kính trọng mình thì chỉ có Kỳ là người con trai duy nhất đó thôi.
Trời đã chuyển gió, mây đen đã kéo lại, rồi nhanh chóng một cơn mưa phùn trải trên biển vắng. Cặp tình nhân vẫn ôm nhau trong mưa. Họ coi thường mọi vật xung quanh. Tim họ được thắt chặt bởi một sợi tơ hồng và đang chung một nhịp đập. Kỳ buông Quyên ra, chàng quỳ xuống, hai tay nắm lấy tay Quyên và từng chữ từng chữ một, chàng nói thật thành khẩn:
- Quyên … bằng lòng anh nhé?
Tay Quyên lại một lần rung rẩy, mắt nàng lại tuôn lệ trào…Nàng quì xuống ôm lấy Kỳ và nói trong nức nở:
- Quyên … bằng lòng…
Chỉ có thế thôi nàng không còn đủ sức nói thêm nữa. Trời cuối cùng cũng đã nhẹ mưa, mây cũng tan dần và nắng lại soi rọi trên mặt biển. Ở chân trời xa xăm, một cặp chim đang tung tăng bay về nơi xa. Chúng đi tìm tổ ấm của chúng …
***
Trở về căn phòng, cả Quyên và Kỳ đều ướt sũng. Kỳ vội bật lò sưởi lên và lấy khăn lau cho Quyên. Dùng khăn lau lên mái tóc óng ướt đen mượt của nàng, rồi xuống tới tay. Hai tay Quyên mềm mại như không xương và trắng nõn. Hai cánh tay ấy đưa lên, cởi dần chiếc áo ướt của Kỳ xuống. Cánh tay mềm mại của nàng xuyên qua áo Kỳ vuốt ve bờ ngực nở nang của chàng.
Nàng đứng dậy, cởi chiếc áo thun trắng của nàng xuống, để lộ một thân hình bốc lửa và cặp ngực đồ sộ nửa ẩn nửa hiện trong chiếc áo lót. Quỳ xuống, nàng sờ lấy cu của Kỳ lúc ấy đã sống lại, nàng cầm lấy nó vuốt ve không ngừng. Khi nó đã chỉa đúng 12 giờ, Quyên kề miệng gần cu mà hà hơi vào nó không ngừng. Hơi nóng và từng cái địtng môi của nàng vào cu Kỳ làm chàng thật phê.
Cứ cà qua lại một hồi, đầu cu Kỳ đã hơi ẩm ướt nước tinh, lúc ấy, Quyên nhả một bãi nước miếng lên cu chàng và bắt đầu liếm và nút lấy nó. Cái lưỡi như con rắn nhỏ tinh khôn cứ cuốn lấy con chim đại bàng đang dương oai diễu võ. Quyên dùng miệng hút một hơi không khí rồi phì phò thở ra làm cặc Kỳ như đang ở trong mang âm hộ. Kỳ bấy giờ không phải làm gì cả. Chàng nằm chiêm ngưỡng thân thể trần truồng mát rượi của mỹ nhân mà lòng ham muốn vô cùng. Hơi nóng trong miệng Quyên càmg lúc càng tăng, khiến cho Kỳ bức xúc điên người. Chàng đặt hai tay lên đầu Quyên và nhấn mạnh đầu nàng xuống để cho miệng nàng áp sâu với cu mình. Bị tức thở, Quyên bực mình, nàng nút và thở ra càng lúc càng nhanh, tay nàng không ngừng sục cặc cho Kỳ. Kỳ thấy có cái gì trong mình muốn tuôn ra. Chàng nắc mạnh vào miệng nàng như một lỗ âm hộ và bắn nó ra xối xả. Quyên liếm sạch hết những tinh khí ấy và vuốt liếm lấy cặc chàng một hồi.
Kỳ nâng người nàng lên, chàng hôn lên hai má ửng hồng của nàng. Cơ thể hai người áp sát nhau làm lòng người rạo rực. Hai người đã quên đi sự hiện diện của mọi thứ chung quanh mà chỉ biết đến thân thể của người bạn tình mà thôi. Kỳ hôn lên đôi môi đỏ mọng của Quyên. Quyên nhắm mắt lại, nàng duỗi người thả lỏng để cho Kỳ tự do hành động. Kỳ luồn sâu chiếc lưỡi vào trong môi Quyên và cuốn lấy lưỡi nàng. Môi kề môi, lưỡi sát lưỡi, họ hôn nhau những nụ hôn ướt át và thơm tho lạ lùng. Hơi ấm trong miệng san sẻ cho nhau tạo ra một cảm giác say mê và quyến luyến làm họ quấn quít mãi với nhau.
Tay Kỳ lúc đó đã cởi dần chiếc áo ngực của Quyên xuống và lấy tay xoa đều hai cặp tuyết lê của nàng. Cặp ngực cân đối, vừa tay nhưng thật dễ thương làm sao. Kỳ rời bỏ đôi môi của Quyên và hôn xuống cặp vú thơm ngát. Quyên có một thân hình toàn vẹn, dưới cặp ngực cân đối là chiếc bụng phẳng lỳ không gợn mỡ, cặp vú không to không nhỏ ấy thật dễ hôn hoặc nựng nịu trìu mến. Núm vú nàng đỏ hồng và và mũm mĩm. Kỳ ngậm nút núm vú mê mẩn.
- Á ah … ah ahahaaa, Quyên rên vì nhột nhưng không kém phần kích thích.
Kỳ hôn xuống bụng phẳng lỳ và xuống tới cặp đùi thon thả của nàng. Kỳ thấy rõ Quyên đã nổi da gà. Mặt Quyên hồng và đỏ như đã uống những ly rượu say nồng. Nàng chịu hết nổi. Nàng nhấc đầu Kỳ xuống vùng hạ bộ nàng và nhờ chàng bú lấy nó. Ở cự ly gần, Kỳ có dịp thấy rõ từng gân, mạch máu đỏ hồng ở âm hộ nàng. Chàng bắt đầu liếm từ vùng ngoài âm mang của nàng. Nước dâm toát ra thật nhiều. Quyên hẩy hẩy người nàng vài cái, nàng nằm xấp lại và chổng mông lên áp vô miệng Kỳ. Cả cơ thể Quyên như rung lên theo nhịp liếm láp của Kỳ. Kỳ banh rộng lồn nàng ra và thở phào phào vào đó.
Quyên xuýt xoa … Người nàng hừng hực những cơn lửa tình mà không biết thả tiết ở nào. Kỳ liếm lấy hột le làm Quyên như dựng đứng lên
- Ôi cha mẹ ơi, á á..sướng quá anh ơi… Càng cà lưỡi ở vùng mồng đốc ấy thì Quyên càng rùng rẫy cơ thể, nàng nửa khóc nửa rên trộn lẫn với tiếng sướng. Khi Kỳ rút chiếc lưỡi ra, thì Quyên mới hết rên, nàng thở hồng hộc vì mệt và phê. Quyên rã người ra, lồn nàng ướt đẫm nước dâm và khí địtc ngầu.
Lồn Quyên giờ đây giống như một đóa hồng mai bị dập vùi sau cơn mưa giông bão. Bấy giờ, Kỳ mới bắt đầu địt lồn Quyên. Chàng kề cu vô lồn Quyên và từ từ áp vào. Lồn Quyên tuy đã được bú nhưng vẫn còn nhỏ nên phải tốn một thời gian thì lồn nàng mới nhận hết con cu dài và to ấy. Bắt đầu, Kỳ địt chậm chạp nhưng sau đó nhanh dần làm Quyên cảm giác lại cơn sướng. Bị địt kiểu chó, nên cặc Kỳ giao tiếp thật sát với lồn Quyên và lồn nàng bị con cặc Kỳ nắc tới tấp. Tuy trong tư thế bị động nhưng Quyên cũng cố lắc lư phần mông đít để nghiền ép cặc Kỳ.Bị một vật nóng hổi đâm sâu vào lồn làm Quyên thật sướng không thể tả nổi. Quyên rít lên và phì phò như một con ngïựa cái đang thỏa mãn cơn dục. Kỳ vuốt ve tấm lưng ong của nàng, xoa lấy làn da mịn như nhung lụa ấy. Rồi Kỳ đứng thẳng người dậy và nâng mông nàng lên nắc vào lồn nàng tới tấp.
Tư thế mới làm cho Quyên có kích thích mới, nó không dồn dập như lúc đầu nhưng cơn sướng đến chậm và lan tỏa trong lồn nàng. Quyên đung đưa và xoay vòng cặp mông thật mát mắt khiêu khích Kỳ. Kỳ đột ngột ngừng nắc khiến Quyên khó chịu. Cảm giác bị mất đi vật lấp đầy ở hạ bộ làm nàng thấy thiếu thốn. Nàng nâng người lên cao hơn để áp sát con cu Kỳ. Nhưng càng cong người thì Kỳ khéo léo cách xa nàng một chút. Và khi Quyên đã nâng người lên thật cao, Kỳ chợt vòng tay ôm lấy hai đùi Quyên và địt mạnh xuống. Cu Kỳ thọt phọt một cái vô sâu đụng tới tử cung Quyên.
- Ai da … Sướng … sướng quá đi. Quyên thét lên bằng tất cả sức lực nàng có. Thân hình nàng dẫy lên một cái, nghiến chặt hàm răng, đôi tay nàng bấu chặt xuống giường.
- Ah ahaa … Địt mạnh nữa đi anh aahah …
Cặp đùi nàng khép chặc rồi lại giãn ra. Kỳ bấy giờ mới ra hết sức nắc mạnh vô lồn Quyên. Tiếng kêu, tiếng nắc, tiếng thở dồn dập vang lên khắp căn phòng. Thân Quyên cứng lại như một khúc gỗ. Rồi nàng thở hắt ra, một bãi nước đục bắn ra từ lồn nàng. Kỳ đặt nàng nằm ngửa ra và tiếp tục nắc như chày giã gạo. Toàn thân Quyên run rẩy, lồn nàng co bóp lại rồi giãn ra. Biết Quyên ra rồi và đã thỏa mãn, chàng nhấc tấm thân nhẹ nhàng và ẻo lả của nàng bước xuống giường đi vòng quanh căn phòng. Từng bước đi của Kỳ là con cặc lại tung hoành trong lồn Quyên.
Quyên sướng lịm người, nàng mệt và còn bải hoải vì mới ra nên chỉ đành ôm chặt lấy Kỳ. Chàng để Quyên dựa vào tường và nắc liên tục. Môi chàng áp sát vào màng tai của Quyên mà hôn liếm tới tấp. Quyên được dựa vào lưng tường mát lạnh và được kích ở nơi tai, chỗ nàng thích được hôn, và phần lồn vẫn luôn được kích thích đã làm nàng lại thấy sướng. Thấy Quyên dần dần trở lại cuộc chơi, Kỳ nhấc nàng khỏi tường và hạ nàng xuống sàn thảm. Kỳ để nàng nằm ngửa, để phần lồn nhướng cao lên, bẹt háng nàng ra, chàng bắt đầu đập mạnh xuống lồn. Chàng chống hai tay xuống nền và bắt đầu thục mạnh của quý vào lồn Quyên.
- Ây da … aaa … Quyên nấc lên những tiếng ai oán. Chịu hết nổi nữa, Quyên ngồi dậy và đẩy Kỳ xuống và bắt đầu cưỡi ngựa trên người Kỳ. Kỳ trân người lại và hơi thở chàng bắt đầu thở gấp. Nàng đu đưa lúc nhanh lúc chậm, và cũng có lúc áp sát vào con cu của Kỳ. Cặp vú cân đối to tròn của nàng lủng lẳng trước mắt Kỳ làm chàng thèm khát. Chàng ngồi dậy hôn lên cặp tuyết lê ấy, ngậm lấy núm vú của Quyên. Quyên rú lên vì sướng, nàng bắt đầu nhấp nhổm thật mạnh. Nàng đẩy người Kỳ xuống và tự xoa bóp kích thích cặp ngực mình. Kỳ nhịn hết nổi, chàng hẩy người phụ họa nắc tới tấp vô lồn Quyên.
Quyên cũng gần ra, nàng lên xuống nhanh hết cỡ và quặn quẹo cơ thể và phần hạ bộ để nó cọ xát với cu Kỳ. Hai cơ thể nhễ nhại mồ hôi liên tục uốn éo, lên xuống theo ngọn lửa dục tình đang cháy tới thời điểm cao nhất. Kỳ gồng mình lại, cu chàng giật giật vài cái bắn một làn tinh dịch nóng hổi vào sâu trong người Quyên. Quyên cũng đã ngây ngất với cảm giác cực khoái, lồn nàng co thắt bóp lấy cặc nóng hổi của Kỳ.
- Á aaa… Quyên ôm chặt lấy Kỳ hét lên. Một làn khí nước từ lồn nàng trộn lẫn với tinh dịch của Kỳ tràn ra từ lồn nàng rớt xuống sàn nhà. Quyên trượt xuống quay sang nhìn Kỳ cười đầy thỏa mãn. Nàng dựa lên người chàng, áp sát cả thân mình mịn màng lên người chàng rồi cả hai ngủ thiếp đi.
Related posts: